Ưu thế vượt trội Trước Chiến tranh thế giới thứ hai , Chính phủ Nhật đã tiến hành đầu tư nghiên cứu và chế tạo các loại máy bay đương đầu với khoảng thời gian lên tới 20 năm. Với tài năng và trí óc vốn có , cộng với sức làm việc sức mạnh siêu nhân , từ một nước được coi là nghèo nàn về mặt kỹ thuật , Nhật Bản đã khiến cả thế giới phải ngưỡng mộ khi họ đã chế tạo ra được những loại máy bay đương đầu mang tầm vóc thế giới. Ngày đó , những kỹ sư của Nhật đã phải "cày" cả ngày lẫn đêm để nghiên cứu và chế tạo ra những loại may bay đương đầu hội đủ được mỗi cái nhân tố kỹ thuật tiền tiến nhất thế giới khi đó. Hồ hết những loại máy bay mà Nhật đã chế tạo trong thời kì này đều là những loại may bay tiêm kích và may bay ném bom có sức hủy diệt khôn xiết ghê gớm. Ngoài những phi đội bay hùng cường , trong Chiến tranh thế giới thứ hai , lực lượng phi công Nhật Bản cũng được đánh giá là cao cấp đặc biệt bởi sự tinh nhuệ và kinh nghiệm chiến chinh sản vật phong phú. Những chiến sỹ trên không này luôn được đoàn luyện tính kỷ luật và kết hợp đương đầu cao , đúng như tinh thần bạc nhược võ sỹ đạo mà người Nhật luôn kiêu hãnh. Trong cuộc chiến với Trung Quốc , những người cầm quân Nhật luôn tin rằng nước này không có một sự hạn chế hay một trường hợp ngoại lệ nào cả có xác xuất đánh chiếm được nước láng giềng. Lý do họ đưa ra là Nhật có ưu thế vượt trội so với quân đội Trung Quốc vốn què và thiếu các công cụ đương đầu trên không tại thời khắc đó. Vì thế chiến lược mà chỉ huy quân đội Nhật đưa ra khi đó chỉ là phát huy thế mạnh của không quân để chèn ép Trung Quốc trên quy mô rộng nhất có xác xuất. Trong cuộc chiến tại Trung Quốc , lực lượng không quân Nhật đã giành được rất nhiều chiến thắng quan yếu. Tại cuộc chiến này , Nhật đã thực hành những cuộc ném bom trên quy mô lớn và huy động khá nhiều những loại may bay được cho là tinh hoa của nước này. Sau những chiến thắng vang dội ở Trung Quốc , lực lượng không quân Nhật lại chắc chắn thêm vị trí mấu chốt của mình đối với lực lượng hải quân và lục quân. Còn đối với Mỹ , năm 1941 , Nhật đã bất ngờ đánh bằng máy bay vào căn cứ hải quân của nước này tại ngọc trai quý Cảng nhằm giữ Mỹ không can thiệp đến cuộc chiến mà Nhật Bản đang hoạch định nhằm chiếm Đông Nam á. Một số may bay tiêm kích của Nhật trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Trong trận đánh mang tính quyết định này , những nhà cầm quân của Nhật chỉ sử dụng một số ít những loại may bay được cho là tinh hoa và Tài năng xuất chúng-vượt hẳn người thường của nước này. Và từ những trận chiến sau thời gian ấy , các tướng lĩnh Nhật cũng luôn tin rằng: "Với lực lượng không quân hùng cường , đế quốc Nhật sẽ chỉ giành chiến thắng". Trong trận ngọc trai quý Cảng máy bay tiêm kích mang tên Zero của không quân Nhật đã tạo ra thành tựu vang dội khi gây thiệt hại nhiều 188 máy bay của Mỹ đồng thời cũng góp phần đánh chìm bốn thiết giáp hạm dạng "khủng" của nước này. "Nội chiến" vì kiêu căng Sau khi Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc , nhiều nhà phân tích quân sự cho rằng: "Một phần nguyên do dẫn tới thất bại của quân Nhật chính là sự kiêu căng quá đáng của lực lượng không quân nước này. Để dẫn chứng cho nhận định này” , các nhà phân tích đã đưa ra nếu việc không quân Nhật đã từ chối san sớt những báo cáo về kỹ thuật và hệ thống giao thông trạm ra đa với lực lượng hải quân. Bản chất , lực lượng không quân của Nhật chịu có tác động đến một điều gì đó khá vào những vấn đề thuộc bản chất và có ý nghĩa nhất từ lực lượng không quân của Pháp và Đức. Mà đối với chiến lược quân sự của hai nước này , lực lượng không quân mang công năng trợ giúp gián tiếp cho lực lượng lục quân dưới mặt đất. Tuy nhiên , quân đội Nhật đã không thực hiện được điều đó. Lãnh đạo của lực lượng này ý là , với khả năng tác chiến và kỹ thuật đương đại , không quân có xác xuất đương đầu được... Một mình mà không để ý sự trợ giúp từ hải quân và lục quân. Nên biết , trong cuộc chiến với Mỹ , lực lượng hải quân Nhật cũng đã phát huy được thế mạnh kinh khủng của mình. Từng đi vào lịch sử quân sự khi đã giành chiến thắng tại cuộc Hải chiến Tsushima với Nga vào năm 1905. Trận chiến này đã kết thúc với chiến thắng to lớn của hạm đội Nhật , buộc Nga phải ký hiệp nghị Portsmouth , nhượng lại cho Nhật Bản các lợi quyền ở châu á và tự tin tuyên bố vai trò bá chủ của Nhật Bản ở Đông á. Chẳng những thế , trong trận chiến ngọc trai quý Cảng , hải quân Nhật còn đánh chìm và phá hoại ba tuần dương hạm , ba khu trục hạm và một tàu thả mìn , gây tổn thất về tính mạng con người là 2.402 người tử trận và 1.282 người khác bị thương cho quân Mỹ. Vì thế so về chiến tích , lực lượng hải quân Nhật có bề dày thành tựu hơn so với lực lượng không quân. Và giữa hai kỳ phùng địch thủ kiên cố sẽ xảy ra những chống đối vì giành có tác động đến một điều gì đó. Mặc dù biết được những chống đối này , nhưng các nhà lãnh đạo binh đội Nhật khi đó đã không có phương pháp giảng hòa giữa hai lực lượng. Sự tranh đua với nhau không để ý thiết giữa không quân và lục quân của Nhật khi đó đã gây ra những sai trái rất quá tệ về đối sách của quân Nhật trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Tại thời khắc đó , giữa hai lực lượng này đã không hề tồn tại hai chữ san sớt những báo cáo kỹ thuật và hệ thống giao thông trạm ra đa cho nhau. Trong thời kì này , quân đội Nhật đã gọi sự đối nghịch giữa lực lượng không quân và hải quân nước này với cái tên "Nội chiến quân sự". "Trong một cuộc chiến cần phải có sự kết hợp chặt và nhịp nhàng giữa ba thứ quân: hải quân , lục quân và không quân thì mới có xác xuất giành chiến thắng. Nhưng khi có sự mâu thuẫn giữa hai trong ba thứ quân này thì kiên cố nội bộ sẽ bị chia cắt , thất bại là điều không thế tránh khỏi”. Hưng thịnh nhà phân tích quân sự đã có quan điểm như vậy khi nói về nguyên do thất bại của quân đội Nhật trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Bại vì chủ quan , khinh địch Đối với một số lãnh đạo binh sự của Nhật khi đó , tư tưởng cố chấp khinh địch và "luôn cho mình là nhất" đã bám sâu vào nghĩ suy của họ. Nói cách khác , khi có trong tay một lực lượng quân đội hùng cường và những trang thiết bị quân sự đỉnh cao , người Nhật đã luôn chủ quan nghĩ rằng: Họ kiên cố sẽ chiến thắng đối phương. Năm 1941 , cũng với tư tưởng này , vì kiêu ngạo với dàn may bay tiêm kích Zero qua trận thắng vang dội ngọc trai quý Cảng nên trong các trận đánh tiếp theo với quân đội Mỹ , Nhật chỉ sử dụng loại may bay này để tấn công kẻ thù. Tuy nhiên , sau trận thua bất ngờ từ ngọc trai quý Cảng , quân đội Mỹ đã biết cách Thao túng công năng của loại máy bay này. Chính tư tưởng cố chấp của đội ngũ lãnh đạo không quân Nhật đã gây ra những thiệt hại lớn cho lực lượng này khi họ không chịu canh tân tư duy và chú trọng đối phương. Hàng loạt máy bay tiêm kích Zero đã khuất đi lợi thế khi bị quân Mỹ tìm ra điểm yếu và xoá sổ nhanh chóng. Tại thời khắc đó , người ta đã gọi máy bay tiêm kích Zero của Nhật là may bay đánh bom tự vẫn và những bộ đội Nhật mỗi khi bước lên chiếc máy bay này cũng đều hiểu rằng: "Bước lên máy bay là bước chân vào cõi chết". HẢI HIỀN ( Theo Hoàn cầu )
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét